Thời kỳ cuối Vương_quốc_Ayutthaya

3 ngôi chùa của Wat Phra Si Sanphet có chứa di hài của vua Borommatrailokanat, vua Borommarachathirat III và vua Ramathibodi II

Sau một thời kỳ chiến tranh đẫm máu tranh giành quyền lực, Ayutthaya bước sang thời kỳ vàng son, thịnh trị kéo dài 25 năm cuối cùng của thế kỷ 18. Văn học, nghệ thuật và các học thuật đều phát triển rực rỡ cho dù triều đình Ayutthaya có tranh chấp với các Chúa NguyễnĐàng Trong trên đất Campuchia từ năm 1715. Mối đe dọa lớn hơn không đến từ phương đông mà từ biên giới phía tây khi Miến Điện dưới triều đại mới của Alaungpaya mở cuộc xâm lăng, chinh phục các tiểu quốc của người Shan giáp với đất Thái.

Năm 1765 Miến Điện mở cuộc tấn công ồ ạt nhắm vào Ayutthaya. Sử Thái ghi rằng Ayutthaya điều binh kháng cự, cố thủ thị trấn Bang Rajan. Bị quân Miến vây hãm lâu dài Bang Rajan cuối cùng cũng thất thủ; kinh thành Auytthaya bị đốt sạch; đó là năm 1767. Đền đài cùng công trình nghệ thuật kể cả những kho sách quý ghi chép văn sử học của người Thái bị tiêu hủy cả. Thành Ayutthaya thành hoang địa; dân tình loạn lạc. Ở các trấn biên thùy thì ly khai, không tuân phục trong khi đó có bao kẻ tiếm danh, xưng là vương tôn dòng dõi các vị vua trước dấy binh tranh quyền. Cuộc chinh phạt của Miến Điện tuy vậy lại ngắn ngủi vì cùng lúc đó nhà Thanh điều binh đánh Miến Điện khiến quân Miến phải thu quân rút về, mở cơ hội cho thủ lĩnh người Thái là Taksin khôi phục nước Xiêm.

Kinh đô Ayutthaya bấy giờ đã hoang tàn. Taksin lên ngôi và định đô ở Thonburi bên bờ Chao Phraya, đối diện thủ đô Bangkok ngày nay, mở đầu cho triều đại mới còn Ayutthaya lùi vào quá khứ. Tuy nhiên giá trị lịch sử của Ayutthaya vẫn còn đậm nét nên sang thế kỷ 20 chính phủ Thái Lan cho lập công viên lịch sử Ayutthaya, duy trì các cổ tích mỹ thuật. Khu vực này được UNESCO công nhận là di sản thế giới. Thị trấn Ayutthaya ngày nay tập trung chung quanh khu cổ thành, với địa vị là thủ phủ của tỉnh Ayutthaya.